3. Đêm 1-10-1925 (âl 14-8-Ất Sửu).
Lối thượng tuần tháng 8 năm Ất Sửu (1925), Thất Nương cho biết về Diêu Trì Cung :
“ Trên có Cửu Thiên Nương Nương cai quản, dưới có Chín Tiên Nương mà Cô là Thất Nương, Hớn Liên Bạch là Bát Nương.”
Ba ông (Cư, Tắc, Sang) nhờ Thất Nương dạy cách cầu Đức Cửu Thiên Nương Nương.
Thất Nương nói :
- Ba anh muốn cầu thì phải ăn chay trước ba ngày và cầu vào đêm Trung Thu, phải có ngọc cơ cầu mới đặng.
Nhơn vào ngày đó, Đấng AĂÂ bảo ba ông (Cư, Tắc, Sang) làm một cái tiệc chay đãi Mười Đấng Vô hình gồm : Đức Cửu Thiên Nương Nương và Chín vị Tiên Nương.
Đúng vào đêm Trung Thu, 14-8-Ất Sửu (dl 1-10-1925), tại nhà ông Cư (134 Bourdais Sàigòn, nay là đường Calmette), đúng giờ Tý, cả thảy đều đủ mặt.
Ông Cư đã sắp đặt một cái bàn dài, rải bông lá xung quanh, phía trong bàn, ngay chính giữa, để một cái ghế mây lớn, và nối theo là chín cái ghế mây nhỏ hơn đặt chung quanh bàn, trên bàn chưng dọn những bình bông và trái cây tươi tốt, đặt trước mỗi cái ghế là một tách trà, một ly rượu, một cái chén cùng với muỗng, đũa. Ông Cư đốt hương xông trầm, trang hoàng rất tinh khiết. Ông Cư lên nhang đèn, cả thảy đều quì lạy, khấn vái.
Xong, hai ông Cư và Tắc đem ngọc cơ ra cầu.
Đức Cửu Thiên Nương Nương và Cửu vị Tiên Nương giáng ngọc cơ để lời chào mừng quí ông.
Thất Nương yêu cầu ba ông (Cư, Tắc, Sang) đờn, rồi mỗi người ngâm bài thi của mình (đã làm sẵn do Thất Nương dặn trước) để hiến lễ.
Chừng nhập tiệc, Thất Nương mời ba ông ngồi vào bàn cho vui. Ba ông không thể chối từ, nên đem thêm ba cái ghế, sắp sau lưng chín cái ghế nọ, ba ông xá rồi ngồi xuống.
Bà Hiếu (bạn đời của ông Cư) sắp đặt đồ ăn chay sẵn, đi vòng quanh bàn dài, gắp thức ăn đặt vào chén của Mười Đấng, rồi rót rượu và rót nước trà, đãi Mười Đấng Vô hình, giống như đãi người hữu hình vậy.
Cách chừng nửa giờ sau, như là tan tiệc, hai ông Cư và Tắc đem ngọc cơ tái cầu.
Lịnh Nương Nương và Chín Tiên Cô để lời cảm tạ, nói rằng :- Từ đây có ngọc cơ rồi thì tiện cho Diêu Trì Cung đến dạy việc.
Xong mỗi vị cho một bài thi 4 câu làm kỷ niệm :
Sau khi các Đấng ở Diêu Trì Cung thăng hết rồi thì kế Đấng AĂÂ đến nhập cơ.
Ông Cư và ông Tắc tọc mạch hỏi : - Khi nãy, Diêu Trì Cung đến, có Ngài ở đó không ?
Ông AĂÂ đáp : - Có chớ, Ta ở đây từ khi ban sơ đến giờ.
- Ngài có thấy Diêu Trì Cung đến không ?
- Có chớ, chính mình Ta tiếp đãi.
Ông Cư hỏi : - Diêu Trì Cung ngó thấy Ngài không ?
- Không ngó thấy.
- Sao vậy ?
- Ta dùng phép ẩn thân.
Ông Tắc tọc mạch hỏi tiếp : - Như đứa em của tôi là Thất Nương Diêu Trì Cung có thể đạt đạo đặng chăng ?
- Đạt đặng chớ.
Ông Cư hỏi :- Phải làm sao ?
- Phải tu, bằng không tu thì chẳng đạt đặng.
Ông Tắc hỏi : - Tu chừng bao lâu mới đạt đặng ?
Ngài làm thinh không đáp.
Ông Tắc hỏi :- Một năm, năm năm, một trăm năm, một ngàn năm, một vạn năm . . . . . . .
Ngài cũng làm thinh, rồi thôi không hơi sức nào hỏi nữa, không biết chừng nào mới đạt đặng.
Đêm ấy, quí ông thức tới 3 giờ sáng.