112.- Đức Chí Tôn
ID025919 - Chương : 112.- Đức Chí Tôn
Thánh Ngôn : Thánh Ngôn Sưu Tập 1925-1934
Tác Giả : Hiền Tài Nguyễn Văn Hồng (1940-2005) Bút hiệu Đức Nguyên

112.- Đức Chí Tôn

112. Sài Gòn, ngày 16-11-1929 (âl 16-10-Kỷ Tỵ)

THẦY

Các con,

Cũng giờ nầy, nhiều đứa đang gợi óc khêu tâm đặng tìm phương hay nghiên cứu nền Đạo, mà cũng giờ nầy nhiều đứa bị hơi tà, đem trí não chung nhau mà làm cho nền Đạo tiêu tàn rời rã.

Đạo thành chăng ? Đạo suy bại chăng ?

Thiên cơ, thương hại cho các con mà không thể cạn giải. Thầy đã tiên tri và cho mỗi đứa biết rằng, tà quái xông nhập mà dẫn các con cho lạc đường sái bước, mà nhiều đứa không để lòng, bị dụng tánh tự cao mà ngày nay nền Đạo ra như thế.

Bịnh Đạo ngặt như mây treo dưới gió, bọt nổi trên dòng, dông đến nước tuôn thì phải tiêu tan rời rã.

Đứa thì Tiên nầy, Thánh nọ, đứa thì động cũ ngôi xưa, biết được rồi thì hiu hiu tự đắc, chỉ dòm nơi mình, quên cả sanh chúng, bảo sao tà quái chẳng thừa hư phá hoại.

Nên biết rằng, hễ xuất trường công quả thì cái đọa luân hồi kia chẳng thoát được, lựa gì ngôi tốt phẩm cao. Con yêu dấu của Thầy vì đó mà chẳng biết bao nhiêu đọa lạc.

Khốn thay ! Quyền Chí Tôn khó sửa cải được.

Các con dòm tình hình Đạo đó thì biết, lo thế nào độ rỗi sanh linh, lập thành nẻo chánh cho chúng nó nhờ, còn những đứa đã vào tay Quỉ vương rồi nên đành liều bỏ.

Các con nên bỏ, đừng nhắc mình là chơn linh cao thượng, nên dụng khiêm từ, coi mình như một thân phàm thường bực như ai kia, rồi kẻ trí đứa công, ráng độ lần sanh chúng.

Thầy cho các con tự liệu, làm điều chi hợp với Đạo và đời mà thi hành trách nhiệm. Các con đã ra công lập vị cho quần sanh mà bị nhục, bị thải cũng nơi quần sanh. Nhớ lấy mà tránh lối sau nầy, bỏ tự cao, dùng bình đẳng, hiệp nhân tâm, hòa thế đạo, tạo đoàn thể, gây bác ái, nâng phong hóa, cải hủ bại, giồi trí hay, dìu bước lạc, ấy là những phương hay gìn Đạo đó.

Có nên giận ai chăng ? Quên giận, bỏ hờn, thương hại chúng nó nghe. Nếu dự vào nữa thì lạc luôn. Phải tìm đường lo để rồi sau trì níu đem chúng nó lại nẻo ngay mới đặng cho.

Các con hiểu Thầy à !

Hộ ! Con gấp chi, đợi an bày thì Thầy sai chư Tiên cho chi cũng được.

Thầy nhắc lại các con nữa rằng : NHẪN, NHẪN, tự khiêm mà làm đạo nghe. Nên biết người hơn biết mình là kẻ trí đó.

Mỹ Ngọc! Phận sự con nơi Tây Ninh là hiếu đạo mà thôi, chớ ham lẫn chi khác nữa.

Bạch : - Đạo ngày nay đã dường ấy, xin Đức Chí Tôn cho chư Tiên, Thánh hộ trì cho an việc đặng dễ bề tái lập lại.

- Con chớ nhọc lo.

Thầy muốn hai con thừa rảnh độ thêm mấy chỗ có Thánh tâm nhiều, nên cố đến.

Thầy ban ơn cho các con. THĂNG.

(TNR)